Cổ nhân dạy: “Tri túc giả phú” – Người biết đủ chính là người giàu nhất.
Lão Tử từng nói: “Biết đủ thì không bị nhục, biết dừng thì không gặp nguy hiểm, có thể được lâu bền.”
Trong vạn vật, khi đạt cực thịnh là lúc bắt đầu suy tàn — hoa nở rộ rồi sẽ tàn, trăng tròn rồi sẽ khuyết. Cũng như con người, khi đạt tới thành công, nếu không biết lùi một bước, giữ tâm khiêm nhường, thì phúc khí sẽ dần cạn.
Biết đủ không phải là cam chịu, mà là thấu hiểu giới hạn của dục vọng, giữ tâm an tĩnh giữa dòng đời cuộn chảy.
Người biết đủ thường dễ hạnh phúc, vì họ nhìn thấy giá trị trong những điều giản dị: một bữa cơm ấm, một mái nhà yên, một nụ cười hiền hậu.

Trong nhân tướng học, người biết “đủ” thường có tướng phúc hậu và điềm tĩnh, biểu hiện qua nhiều nét:
Ấn Đường (giữa hai đầu mày) biểu trưng cho tâm thế và trí tuệ nội tâm.
Người biết đủ thường có Ấn Đường sáng, phẳng, không có nếp nhăn lo âu hay xung khắc. Đây là dấu hiệu của người có tâm sáng, ít dục vọng, biết buông bỏ đúng lúc.
Ánh mắt phản chiếu thần khí và dục vọng của con người.
Người biết dừng, biết đủ có ánh mắt ấm áp, sâu lắng — như mặt hồ yên, không gợn sóng tham sân.
Ngược lại, ánh mắt sắc lạnh, liếc ngang, chớp nhanh là dấu hiệu của tâm tham, khó giữ phúc.
Tướng môi dày, cằm tròn đầy là biểu hiện của người trọng nghĩa, biết yêu thương, không tranh giành.
Người như vậy sống lâu, phúc hậu, bởi họ biết “dừng” trước khi tổn thương người khác.
Tham lam giống như ngọn lửa nhỏ — nếu biết kiểm soát, nó sưởi ấm; nhưng nếu để bùng cháy, nó thiêu rụi cả đời người.
Sách Tăng Quảng Hiền Văn từng viết:
“Người biết đủ sẽ không bị dục vọng khống chế, người biết dừng sẽ tránh khỏi tai họa.”
Người tham lam thường mang tướng bất an: trán nhăn sâu, ánh mắt đảo liên tục, môi mím chặt. Họ sống trong lo sợ mất mát, dù có nhiều vẫn thấy thiếu.
Càng ham muốn, khí sắc càng tối, thần thái càng nặng — vì lòng tham ăn mòn phúc tướng.
Trong Đạo gia có câu:
“Công thành thân thoái, thiên chi đạo dã.”
(Khi công danh đã thành, nên biết lui, đó chính là đạo trời.)
Biết dừng đúng lúc là một loại trí tuệ bậc cao.
Khi bạn biết “đủ”, bạn không đánh mất bản thân giữa cơn lốc danh lợi.
Khi bạn biết “dừng”, bạn đang giữ lại phúc đức cho chính mình và con cháu.
Biết đủ là tướng phúc, biết dừng là tướng thọ.
Người biết đủ thì tâm tĩnh, người biết dừng thì thân an.
Hãy soi lại gương mặt mình — nếu thấy Ấn Đường rộng, ánh mắt hiền hòa, môi cười nhẹ — đó là dấu hiệu của người đang sống thuận đạo, thuận phúc.
Trong đời, không ai giàu mãi, cũng chẳng ai khổ mãi.
Chỉ có người biết đủ, mới thực sự giữ được phúc tướng dài lâu.




